Tiếng Đàn Bầu | Tống Ngọc Hân

Cơn mưa đuổi theo đoàn tàu như thú dữ săn mồi. Càng lên cao, con tàu càng trở nên chậm chạp, ì ạch. Mưa đón đầu hành trình và cảnh cáo bằng những cú tạt sắc lạnh vào những ô cửa kính mờ mịt. Khách vón vào nhau vì lạnh. Cuối thu mà trời còn dư nước đến vậy.
Chị mỗi lúc lại nép sát vào tôi, chỉ tôi nhìn ra ngoài cửa kính. Tôi không thấy gì ngoài một mái nhà phủ đầy hoa tigôn mà hình như mưa làm màu hoa loãng ra. Tôi rất ngại hỏi chuyện người mới quen nhưng lại hay lén để ý. Vì thế, dù dán mắt vào cuốn Trăng Non dầy khộp thì tôi vẫn biết chị đang rất muốn bắt đầu câu chuyện. Gấp sách lại, tôi nhìn chị chờ đợi. Và câu chuyện bắt đầu…
5/5 - (2 bình chọn)
Các bạn nếu không nghe được audio, vui lòng gửi thông báo ở phần bình luận bên dưới. Ad sẽ chỉnh sửa trong thời gian sớm nhất, thanks các bạn nhiều nhiều !

Cấp báo đển quý bạn đọc. Hiện nay, Hẻm cũng đang cũng đang rất cần chút chi phí để duy trì website này, để duy trì kho sách nói quý báu miễn phí cho mọi người, nhất là các bạn trẻ, học sinh, sinh viên. vẫn nghe mỗi ngày.

- - - - - - - - - -

Nhưng quý bạn cũng biết đấy, chúng tôi còn không muốn có không gian quảng cáo nhỏ nào (trừ khi quá bế tắc), mà chủ yếu nương nhờ vào sự hào phóng của những cá nhân như bạn để trả tiền cho các dự án máy chủ, nhân viên và bảo quản dữ liệu, những cuộc tấn công mạng mỗi ngày. Những tặng phí của quý bạn dù nhỏ hay lớn đều cực kỳ ý nghĩa với anh em chúng tôi, thực sự rất lớn, rất có ý nghĩa.

Xem chi tiết dòng tâm sự từ Admin Hẻm Radio, và những kêu gọi khẩn thiết để duy trì website, và Donate tại đây.

Nguồn
Khôi kể chuyện
Đăng ký
Thông báo để xem
guest
0 Bình Luận
Inline Feedbacks
Xen tất cả bình luận
Back to top button