Khi trời nổi giông | Nguyễn Anh Đào
Giọng Đọc : Trần Ngọc San

…Con gái Tịnh tròn một tuổi, vợ quyết định cai sữa, anh thương con nên mắng vợ, bảo cho con bú thêm tới tuổi rưỡi hãy cai. Vợ chỉ cười nhếch môi, khinh khỉnh bảo đàn ông biết gì, sữa mẹ đâu phải lúc nào cũng tốt. Tịnh chựng lại, có lẽ anh không biết gì thật, chỉ nghe quảng cáo không gì tốt bằng sữa mẹ, nên giờ cai sữa cho con anh xót, thôi thì lần nữa gắng tin vào bản năng làm mẹ của vợ mình, đắng lòng nhìn con khát sữa khóc ngằn ngặt giữa đêm. Con gái Sam gần hai tuổi, cai sữa bốn lần đều không được, cũng tại cái bản tính mềm yếu của mình, cứ nghe con khóc mà bầu sữa lại căng thì không cầm lòng, dẫu giờ, hai bầu sữa đã nhăn nhúm, còn vài giọt sữa cho có lệ. Trong mỗi lần quyết định cai sữa, lần nào cũng năn nỉ chồng làm ơn đừng nhậu trong một tuần, để cô tách con ra khỏi mẹ, cô đi ngủ riêng, để con mới mau chóng quên hơi mẹ mà bỏ được thói quen bú đêm, nhưng không lần nào chồng thực hiện lời hứa, được hai hôm rồi cũng nhậu tới khuya lắc khuya lơ. Có lúc tức quá, tự nhủ, cho nó bú tới khi nào nó chán thì thôi, con bú mẹ thì Sam chẳng còn do dự gì chuyện giành con nếu phải ra tòa ly dị, Sam chán cái cảnh sống này đến tận cổ rồi. Thế là ngồi viết đơn với ý nghĩ của người chiến thắng.