Cái nhìn khắc khoải | Nguyễn Ngọc Tư

Khoa điện thoại cho tôi từ phòng lab:
– Hình xong rồi, đã lắm. Mày kiếm đâu ra ông già ngon vậy?
Tôi cười, gác máy rồi xách xe chạy lại chỗ Khoa. Những tấm ảnh đen trắng treo trên dây còn đọng nước, giọt rất tròn và trĩu. Khoa nghiêng đầu ngắm:
– Mày coi, hình như, trong mắt ông già này có nước.
– Mày cận bao nhiêu độ rồi?
Khoa mắc cở tháo cặp kính ra, đôi mắt đờ đẫn.
Các bạn nếu không nghe được audio, vui lòng gửi thông báo ở phần bình luận bên dưới. Ad sẽ chỉnh sửa trong thời gian sớm nhất, thanks các bạn nhiều nhiều !
Mỗi 1 câu chuyện của Nguyễn Ngọc Tư luôn vướng vấn lại trong lòng tôi 1 nỗi buồn .
Cùng với giọng đọc của các anh chị SaiGonVoice thì hết chổ chê luôn ạ