Diễn viên hạng 3 | Lý Lan

Má ơi,má. Con đã về đây. Con về luôn với má nè má ơi. Má. Má!Má ơi. Má ơi ! Má!…”.
Tiếng gào thất thanh tắt nghẹn trong tiếng khóc vỡ òa.
Người mẹ đã tắt thở trong sự ngóng trông tuyệt vọng. Đứa con cuối cùng đã trở về chỉ để gục xuống giữa sân khấu bưng mặt khóc òa. Màn nhung từ từ khép lại. Khán giả chung quanh Charles Huỳnh đứng dậy lục tục ra về. Charles vỗ tay, không có tiếng vỗ phụ họa, nhưng vài khán giả quay đầu nhìn ông. Sau bức màn vừa khép, Duyên Mỹ đứng lên mỉm cười với người mẹ đã sống lại thành diễn viên Tú Quyên. Cả hai hé cánh màn để xem ai là người đã vỗ tay. Đèn trong rạp lúc vãn tuồng đủ sáng để nhận ra người đàn ông trung niên còn ngồi nấn ná một mình giữa những hàng hế trống. Charles đang nghĩ xem những động tác tiếp theo phải như thế nào cho tự nhiên. Ông đã nhận thấy khán giả đi coi hát không mang theo hoa. Trước cửa và trong rạp cũng không có chỗ bày bán hoa. Đây chỉ là một rạp hát hạng ba nằm ở một khu ăn chơi hạng ba, tầng lớp bình dân kết hợp coi hát với ăn bò viên hủ tíu cháo thập cẩm mì xào dòn . . .