Nguyễn Ngọc Tư – nghe trọn bộ sách nói (audio) các tác phẩm để đời của cô

Nguyễn Ngọc Tư – thổi chất miền Tây vào các tác phẩm để đời

Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên cầm trên tay cuốn Cánh đồng bất tận. Đó là một buổi chiều mưa dầm dề, những giọt nước lăn dài trên khung kính cửa sổ, và tôi, ngồi co ro trong góc phòng, mở từng trang sách của Nguyễn Ngọc Tư. Tôi không biết rằng từ khoảnh khắc ấy, cuộc đời tôi sẽ thay đổi, bởi tôi đã tìm thấy một người dẫn đường, một người kể chuyện tài hoa mà tôi nguyện mãi mãi thần tượng – nhà văn Nguyễn Ngọc Tư.

Cô sinh ra ở một vùng quê nghèo, xã Tân Duyệt, huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau, năm 1976. Tôi tưởng tượng ra hình ảnh một cô bé lớn lên giữa đồng lúa mênh mông, nơi những con gió mặn mòi thổi qua, mang theo mùi đất, mùi phù sa của miền Tây sông nước. Mời bạn nghe nhanh các tác phẩm Audio của cô:

Nhà cô là một gia đình nông dân bình dị, chẳng ai nghĩ rằng từ đó sẽ bước ra một tâm hồn lớn, một ngòi bút sắc sảo làm rung động bao trái tim. Cô từng kể rằng mình chỉ học hết cấp hai, rồi nghỉ, không phải vì chán học, mà vì khát khao được cầm bút, được viết, được sống trong thế giới của chữ nghĩa. Tôi thấy ở cô một sự can đảm hiếm có – dám từ bỏ con đường quen thuộc để chạy theo đam mê, dù lúc ấy, có lẽ chính cô cũng không biết tương lai sẽ dẫn mình đến đâu.

Những truyện ngắn đầu tiên của cô, viết về tình bạn nơi đồng quê, được chính tay người cha gửi đến tạp chí Văn nghệ Bán đảo Cà Mau. Khi đọc những dòng ấy, tôi không khỏi mỉm cười, tưởng tượng ra niềm tự hào của ông khi thấy tên con gái mình xuất hiện trên trang báo. Từ đó, Nguyễn Ngọc Tư bắt đầu hành trình của mình, một hành trình dài đầy cảm xúc mà tôi, một khán giả nhỏ bé, chỉ biết dõi theo với lòng ngưỡng mộ không lời.

Tôi mê đắm Cánh đồng bất tận không chỉ vì câu chuyện day dứt về những kiếp người trôi nổi, mà còn vì cách cô kể – chân thật, giản dị, nhưng lại sâu thẳm đến nao lòng. Năm 2006, tập truyện ấy được Hội Nhà văn Việt Nam vinh danh, và đến năm 2010, khi bộ phim chuyển thể ra đời, tôi đã ngồi trong rạp, nước mắt lặng lẽ rơi khi từng khung cảnh hiện lên. Tôi tự nhủ, chỉ có Nguyễn Ngọc Tư mới có thể viết ra những câu chuyện như thế, vừa mong manh, vừa mãnh liệt, như chính cuộc đời cô.

Nhưng điều làm tôi khâm phục hơn cả là hành trình không ngừng nghỉ của cô. Từ Ngọn đèn không tắt – tập truyện ngắn đầu tay đoạt giải Văn học tuổi 20 năm 2000, đến Sông, Biên sử nước, rồi những vần thơ trong Chấm và Gọi xa xôi, cô như một người thợ dệt tài hoa, từng sợi chữ đều thấm đẫm tâm hồn. Tôi đã đọc Gió lẻ và 9 câu chuyện khác, Khói trời lộng lẫy, và gần đây nhất là Trôi, mỗi trang sách đều như một lời thì thầm, đưa tôi về với miền quê Cà Mau, nơi có những con người bình dị mà kiên cường, những số phận tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại chứa đựng cả trời thương nhớ.

Năm 2018, khi nghe tin cô được trao giải Liberaturpreis tại Đức, trái tim tôi như vỡ òa. Một người phụ nữ Việt Nam, từ vùng đất xa xôi ấy, đã khiến thế giới phải nghiêng mình thán phục. Tôi hình dung cô đứng đó, giữa những ánh đèn lộng lẫy, nụ cười hiền hậu mà đầy kiêu hãnh. Giải thưởng ấy không chỉ là vinh dự của riêng cô, mà còn là niềm tự hào của tôi, của những người yêu văn chương Việt Nam. Và rồi, năm 2019, khi Forbes vinh danh cô trong top 50 người phụ nữ ảnh hưởng nhất Việt Nam, tôi lại một lần nữa thấy lòng mình rạo rực. Cô xứng đáng, hơn bất kỳ ai.

Tôi chưa từng gặp Nguyễn Ngọc Tư ngoài đời, nhưng qua từng tác phẩm, tôi cảm nhận được con người cô – một người phụ nữ giản dị, đã kết hôn, có con, và vẫn ngày ngày ngồi bên bàn viết, gửi gắm những nỗi niềm vào trang giấy. Tôi yêu cách cô sống, cách cô yêu thương những điều nhỏ bé, từ ngọn gió lẻ loi đến khói trời lộng lẫy. Cô không chỉ là nhà văn của tôi, mà còn là người truyền cảm hứng, là ngọn lửa soi sáng những ngày tôi lạc lối.

Nếu có ai hỏi tôi về Nguyễn Ngọc Tư, tôi sẽ kể cho họ nghe câu chuyện này – câu chuyện về một người phụ nữ đã dùng ngòi bút để vẽ nên những cánh đồng bất tận trong lòng tôi, một người mà tôi mãi mãi kính trọng và yêu mến. Và tôi tin rằng, chỉ cần còn cô, văn chương Việt Nam sẽ còn những ngày rực rỡ.

Đánh giá của bạn
Các bạn nếu không nghe được audio, vui lòng gửi thông báo ở phần bình luận bên dưới. Ad sẽ chỉnh sửa trong thời gian sớm nhất, thanks các bạn nhiều nhiều !

Cấp báo đển quý bạn đọc. Hiện nay, Hẻm cũng đang cũng đang rất cần chút chi phí để duy trì website này, để duy trì kho sách nói quý báu miễn phí cho mọi người, nhất là các bạn trẻ, học sinh, sinh viên. vẫn nghe mỗi ngày.

- - - - - - - - - -

Nhưng quý bạn cũng biết đấy, chúng tôi còn không muốn có không gian quảng cáo nhỏ nào (trừ khi quá bế tắc), mà chủ yếu nương nhờ vào sự hào phóng của những cá nhân như bạn để trả tiền cho các dự án máy chủ, nhân viên và bảo quản dữ liệu, những cuộc tấn công mạng mỗi ngày. Những tặng phí của quý bạn dù nhỏ hay lớn đều cực kỳ ý nghĩa với anh em chúng tôi, thực sự rất lớn, rất có ý nghĩa.

Xem chi tiết dòng tâm sự từ Admin Hẻm Radio, và những kêu gọi khẩn thiết để duy trì website, và Donate tại đây.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button